Vào một ngày rất lâu thật lâu, ở vùng quê nghèo khô cằn nọ có một cậu bé rất mê tắm mưa. Cứ trời vừa trút hạt là trần truồng chạy ra sân tắm. Người lớn bảo cậu rằng, nếu muốn trời mưa thì mỗi sáng, khi dược dánh thức phải vùng dậy ngay và hát lớn: Lạy trời mưa xuống, lấy nước tôi uống, lấy ruộng tôi cày, lấy dầy bát cơm, lấy rơm dun bếp. Cậu bé dã hát bài dồng dao ấy suốt gần hai nam học vỡ lòng (bây giờ gọi là mẫu giáo). Chiều về trời có mưa hay không dể cậu tắm thì cậu ta dã quên mất. Duy chỉ có kết quả thấy rõ của bài hát là cậu ta không bao giờ dến trường trễ giờ như những dứa trẻ quê khác. Rồi thời gian qua mau. Cậu bé ngày xưa ấy dã ngoại lục tuần. Một hôm nọ lão dứng trên bãi cát tham thẳm trong một buổi trưa nóng cháy ở Bodh Gaya lắng tai nghe lời anh bạn Ấn Dộ kể: "Chỗ này là ngay giữa sông Ni Liên Thuyền, chỗ này ngày xưa Sa môn Gotama dã thả bình bát và phát lên một lời dại nguyện, chỗ này nước chảy xiết lắm nhưng bình bát dã trôi ngược." Nghe vậy biết vậy nhưng sao nhìn quanh chỉ thấy toàn cát trắng! Thời gian dài như cổ tích. Cậu bé và lão ấy là tôi. Tôi dã cưu mang những ước mơ và nỗi ưu tư nọ từ ngày ấy.
Dieser Download kann aus rechtlichen Gründen nur mit Rechnungsadresse in A, B, CY, CZ, D, DK, EW, E, FIN, F, GR, H, IRL, I, LT, L, LR, M, NL, PL, P, R, S, SLO, SK ausgeliefert werden.